Thời Gian Làm 8:00 - 20:00Thời Gian Làm 028.39.257.111 - 03.8558.1111

Bài thơ tiễn biệt 9 người lính CASA gây xúc động

Tham vấn y khoa :

[ad_1]\r\n

Xúc động trước hình ảnh ngây thơ, ngơ ngác của bé gái 2 tuổi con một người lính CASA, Vũ Phương Trang đã viết một bài thơ đầy cảm động.

\n \n

\n Sáng nay, lễ tang của 9 người lính tử nạn trên máy bay CASA – 212 đã được tổ chức tại nhà tang lễ số 5 Trần Thánh Tông, Hà Nội. Ngày tiễn 9 người lính không quân Việt Nam về với đất mẹ, trời Hà Nội đổ mưa lớn. Sự mệt mỏi, buồn đau in hằn trên nét mặt của những người mẹ, người vợ, người thân của các chiến sĩ. Các anh ra đi để lại những điều dang dở chưa hoàn thành, sự mất mát khôn nguôi. 

\n

\n

\n

\n bai-tho-tien-biet-9-nguoi-linh-casa-gay-xuc-dong
\n

\n Con yêu bé bỏng/ Nào đã hiểu đâu/ Hà Nội mưa ngâu/ Tiễn cha đi mãi… 

\n

\n Mặc cho những dòng nước mắt, những tiếng nấc nghẹn ngào của dòng người đến tiễn đưa, cô con gái 2 tuổi của Thiếu tá Lê Văn Đình vẫn ngây ngô chơi đùa trong nhà tang lễ. Em đâu biết được rằng đây là lần cuối em được ở bên người bố kính yêu, dũng cảm của mình. Hình ảnh cô con gái nhỏ mới 2 tuổi của Thiếu tá Lê Văn Đình cùng những đứa trẻ là máu mủ của 9 chiến sĩ tử nạn vẫn hồn nhiên, ngơ ngác trong nhà tang lễ càng khiến nhiều người cảm thấy đau xót, nghẹn ngào.

\n

\n Vũ Phương Trang, cô sinh viên năm nhất Đại học Sư phạm Hà Nội, người từng làm lay động cộng đồng với bài thơ viết thay con gái phi công Trần Quang Khải, không nén được cảm xúc của mình, bật khóc nức nở. Và trên trang cá nhân của mình, cô sinh viên Thái Bình đã chia sẻ những vần thơ xúc động khiến cộng đồng không khỏi xót xa, thương cảm. 

\n

\n “Cô ôm chặt con
Bật lên nức nở
Con vẫn ngác ngơ
“Sao ai cũng khóc?”

\n

\n Con yêu bé bỏng
Nào đã hiểu đâu
Hà Nội mưa ngâu
Tiễn cha đi mãi

\n

\n Con yêu thơ dại
Mắt vẫn hồn nhiên
Con chẳng buồn phiền
“Ai đi? Ai mất?”

\n

\n Trắng một trời tang
Đời tuôn nước mắt
Con vẫn lăng xăng
Nhìn quanh thắc mắc
“Sao áo con mặc
Cũng giống bạn kia?”

\n

\n Đồng đội bố về
Bác già, bác trẻ
Sao nhiều người thế?
Cả ông, bà, mẹ
Đông đủ cả rồi
Thiếu mỗi bố thôi
Con đi tìm bố…

\n

\n “Bố ơi ảnh bố,
nay đẹp lạ thường
Vai áo bố thương,
có thêm sao đó!

\n

\n Có lá cờ đỏ
Ở giữa sao vàng
Có tấm huy chương
Ai trao bố vậy?”

\n

\n Con đi tìm bố
Bố ở đâu rồi?
Bố chẳng trả lời
Bạn kia cũng gọi…

\n

\n Con đi tìm bố
Giữa màu áo xanh
Ú tìm trốn quanh
Nhưng con chẳng thích

\n

\n Họ đọc lý lịch
Có tên bố kìa
Họ bảo tiễn chia
Bố đi “Hoàn Vũ”

\n

\n Là gì hở bố?
Hoá thân thế nào?
Bố hoá trời cao?
Hoá thành mây trắng?
Bố hoá thành nắng?
Hay thành cánh chim?
Bố cứ lặng im…
Sao con biết được?

\n

\n Bố ơi con ước,
Bố chẳng hoá gì,
Bố chẳng là chi,
Ngoài là Bố cả!!!

\n

\n Vũ Phương Trang – 30/6/2016
Ôm các con lòng cô quặn thắt, nhìn ánh mắt ấy thương sao cho hết con ơi …”

\n

\n Maruko Chan

\n

\r\n
[ad_2]

— Đăng bởi V —